sabata saga deity reincarnation chap 3
chap 3: the end!?
tôi và bà chủ tiệm lặng thinh 1 lúc, khiến bầu không khí trong tiệm ramen trở nên hơi bị im ắng quá mức. bầu không khí trong căn phòng trở nên khó hiểu vô cùng. câu nói của bà ấy trong tình cảnh này quả là...
albus:...
bà chủ tiệm:... sao thế hả?
albus: *im lặng, đứng dậy* bà...
bà chủ tiệm: *cười khúc khích*kukuku, gì?
albus: công nhận bà chủ tiệm đùa hay vãi *ôm bụng cười khúc khích*!
tôi ôm bụng lăn ra cười ra cả nước mắt, bởi công nhận bầu không khí này, tình huống lúc này, cộng thêm câu nói nữa thì quả là bất ngờ thật ~. và tôi đã ôm bụng cười suốt 5 phút đến mệt lả vì trò đùa bất ngờ đó.
albus: *thở mệt* hà hà, công nhận lâu rồi mới thấy bà đùa vui thế đấy, làm cháu mệt lả cả người ~.
bà chủ tiệm: *cười* hẵn là thế rồi, mà cháu nên mau ăn ramen kẻo nguội đấy cháu ạ.
albus: *đứng dậy* vâng ~
tôi trở lại bàn ăn, uống vài cốc nước lạnh vì khô cả cổ sau trận cười, bà chủ tiệm ramen thì đỡ vị khách bị ngã khỏi bàn và giúp ông ấy ngồi lại trên ghế. giờ tô ramen ngon lành đã bớt nóng, tôi liền gắp vài miếng thịt và những sợi mì thơm phức, đồng thời không quên nhăm nhi từng muỗng nước dùng đậm đà. sau lần gắp mì thứ 4 và húp nước dùng lần 3, tôi bỗng nhưng thấy buồn ngủ lạ thường.
albus: *ngáp 1 tiếng dài* kì vậy ta... mới có 9 giờ hơn thôi mà...? à mà mấy chế biết *ngáp*... cách nhanh nhất để hết buồn ngủ *ngáp*... ngoài cà phê với rửa mặt thì nhanh nhất là gì không...? đi ngủ *ngáp tiếp*...
tôi ngáp liên hồi trong lúc trò chuyện với đọc giả. thấy vậy, tôi liền buông đũa xuống, đứng khỏi ghế và đi kiếm nhà vệ sinh để đi rửa mặt chút cho tỉnh táo. thật lạ khi tôi lại buồn ngủ sớm thế này trong khi tôi là trùm thức đêm mà ta.
bà chủ tiệm:*hốt hoảng* khoan đã, nhà vệ sinh đang có ngườ-
albus: *gờ gật* sao ... ạ?
tôi nửa tỉnh nửa ngủ mở cửa nhà vệ sinh ra, đi vào trong, chân vấp phải thứ gì đó khá tròn và té cái rầm, khiến cả bàn toạ đau điếng. tôi uể oải ngồi dậy trong cơn buồn ngủ.
albus: *ngáp lớn* thiệt tình, cái gì thế này... *cầm lên, nhìn* trông cái này quen quen... cứ như cái đầu lâu thế nhỉ *ngáp*?
tôi nhìn cái thứ giống sọ người, gõ gõ, rồi nhìn xung quanh. trước mắt tôi là 1 đống xương và sọ người chồng chất nhau. nhìn chúng trông có vẻ như được cắt gọt rất sạch sẽ, không có lấy chút mảnh thịt hay nội tạng nào trên đống xương cả. nhìn nó làm tôi liên tưởng đến mấy cảnh phim kinh dị ghê ~.
bà chủ tiệm: *tặc lưỡi* xem ra ngươi giả điên hay thật đấy, nếu ngươi ngoan ngoãn ăn xong bữa ăn cuối cùng thì đã được ngủ thiên thu mà không phải đau đớn gì rồi!
bà chủ tiệm nói từ phía cửa nhà vệ sinh với giọng nói khác hoàn toàn thường ngày. tôi ngái ngủ ngồi dậy và rửa mặt từ bồn rửa tay.
bà chủ tiệm: như ngươi đã thấy, ta mới đến gần đây và đã xơi kha khá đồ ăn rồi. nhưng ta cũng khá công bằng khi vỗ béo chúng bằng1 ít thức ăn của ta cùng với thuốc ngủ trước khi thịt chúng!
albus:... *rửa mặt trong bồn rửa tay*
bà chủ tiệm: *toả ra làn khói đỏ* ta, oni Amanojaku, sẽ chơi đùa với tên nhóc loài người láu cá như ngươi trước khi ăn thịt!
trong thoáng chốc, xung qoảnh bà chủ tiệm toả ra hào quang màu đỏ rực, và rồi như biến mất vào hư không. tôi lấy trong túi khăn lau khô mặt và đã cảm thấy thoải mái hơn sau khi được rửa mặt. tiếng cười vang lên không rõ từ đâu.
amanojaku: *cười khúc khích* giờ thì ta sẽ khiến ngươi chết từ từ trong sợ hãi, kukukuku!
albus:.. thật không ngờ...
amanojaku: sốc đến nỗi không nói nên lời hả nhóc?
albus: hoá ra bà chủ tiệm là ninja biết phép tàng hình, vậy mà lâu nay giấu cháu!
1 tiếng rầm từ đâu đó như thể có gì đó bị rớt mạnh xuống đất, khiến rung rinh mấy khúc xương và đầu lâu chống chất rơi xuống lăn long lóc dưới sàn nhà. sau đó là 1 vài giây im lặng thất thường hơn... và rồi, tiếng nói từ đâu đó lại tiếp tục vang lên.
(còn tiếp)
đọc tiếp chap 3 tại đây ~
http://truyenchu.net/truyen/sabata-saga-deity-reincarnation/2135
Update vào lúc 08:17 28/05/2016